Muôn nẻo ‘đường hoa’

KỲ 1: MASSAGE TỪ A ĐẾN Z

 Sau thời gian có phần tạm lắng, gần đây, hoạt động mại dâm trên địa bàn Đà Nẵng đang có chiều hướng diễn biến phức tạp. Nhóm P.V xã hội Báo Công an TP Đà Nẵng có chuyến thâm nhập thực tế và chuyển đến bạn đọc những ghi nhận về mảng tối này trong loạt phóng sự dài kỳ:

“Mát xa” – “mát gần”

Để hút khách, một số chủ cơ sở massage trên địa bàn TP Đà Nẵng tìm cách “săn” những cô gái có nhan sắc và “giàu kinh nghiệm” về “phục vụ”. Trước khi vào nghề, những cô gái này được huấn luyện bài bản về cách “phục vụ” khách và làm sao có thể “moi” được càng nhiều tiền càng tốt.

Thấy tôi tấp xe vào, nữ nhân viên cơ sở massage M.H trên đường 2-9 (Đà Nẵng) hỏi ngay: “Xin lỗi, anh cần phòng VIP hay phòng thường ạ? VIP giá 100 ngàn đồng, còn thường giá 80 ngàn đồng”. “Vậy cho anh phòng VIP nhé”.

Cầm tiền vé, cô nhân viên ra hiệu để nam thanh niên đưa tôi lên tầng hai. Chàng thanh niên lớn giọng: “Một nữ xuống phòng 4 nhé”. Theo quan sát của tôi, phòng VIP được trang bị một chiếc giường massage, 1 bồn tắm và toilet…

2 phút sau, tôi nghe tiếng gõ cửa: “Anh ơi! Em xin phép được vào phục vụ nhé!”. Cánh cửa từ từ mở, cô gái khoác chiếc váy mỏng, ngắn trên hở dưới bước vào. “Em giúp anh cởi quần áo nhé. Mùi bia rượu nghe nồng nặc quá, chắc đây phải là tăng hai hoặc tăng ba gì rồi” – cô gái nói vẻ hờn yêu. Sau khi treo quần áo của khách lên chiếc móc, cô gái bắt đầu thực hiện động tác mơn trớn trên người khách và gợi mở ngay thông điệp… tới Z.

– Anh thư giãn chút chứ?

– Em cứ massage cho sảng khoái cái đã.

– Gớm, ông nào đến đây chả nói thế, cuối cùng cũng “làm một xíu” mới chịu về.

Tôi cười xòa, hỏi chuyện tiền nong, cô nói ngay: “Ở đây, anh làm tới T thì cho em 150 ngàn, còn đến M thì em xin 200 ngàn đồng. “Nhưng anh thích tới Z thì sao?” – tôi hỏi thì cô gái bảo “Ở đây bọn em chỉ phục vụ đến T và M thôi anh ạ. Nếu anh thích đến Z thì mình phải đến khách sạn, giá 1-1,5 triệu đồng, tùy theo thời điểm. Tuy nhiên, giờ em không thể đi được vì chủ đã quy định muốn “làm thêm” ngoài cơ sở thì phải trước 17 giờ”. Thấy khách lưỡng lự, cô gái chuyển sang than nghèo kể khổ như bao gái hành nghề mại dâm khác, rằng làm ở đây không có lương, tất cả trông chờ vào tiền “bo” và “đánh quả lẻ” bằng những cuốc “tàu nhanh”, “mát gần” cho khách. Cô “khai” quê An Giang, trước đây có thời gian làm tại TPHCM. Thời gian gần đây số lượng “em út” tăng nhanh, cạnh tranh khốc liệt quá nên cô ra Đà Nẵng “mưu sinh”, mỗi ngày kiếm 3-4 “tăng khách” cả ở phòng massage và “làm ngoài giờ” mới sống được. Rồi cô gái lại nũng nịu để chinh phục tôi… Hết giờ, cô gái cầm 200 ngàn đồng tiền “boa” rồi đưa số điện thoại, ngọt ngào: “Nếu anh có nhu cầu tới Z trước 17 giờ thì a-lô cho em nhé”. Hôn gió tạm biệt khách, cô gái ra góc nhỏ ở hành lang tầng hai, lấy cuốn sổ ghi chép. Cô giải thích cho khách “Sổ chấm công của bọn em đó anh” rồi đem đến nộp cho nhân viên lễ tân.

Đầu giờ chiều hôm sau, tôi liên lạc theo số điện thoại cô gái đưa và đặt vấn đề “tới Z” tại khách sạn, cô đồng ý ngay.

– Giờ mình gặp nhau ở đâu được em?

– Khách sạn nào thì tùy anh chọn. Chọn xong thì báo lại để em biết địa chỉ rồi đón taxi đến. Giá thì như em đã nói hôm qua, từ 1 – 1,5 triệu đồng, tùy thời gian anh yêu cầu phục vụ. Giá đó là chuẩn rồi anh ơi. Em phá giá bọn kia mà biết nó xử em ngay.

– Bọn nào mà ghê vậy?

– Đồng nghiệp và bảo kê.

– Em không có bảo kê dẫn đường à?

– Không, em thường trực ở cơ sở massage và đây là đi “đánh” quả lẻ.

10 phút sau, cô gái gọi lại cho tôi và chấp nhận “hạ giá” 700 ngàn đồng và địa điểm là một khách sạn nằm trên đường Trần Phú. Cô gái đến điểm hẹn không phải bằng taxi như cô nói mà là do một thanh niên có hình xăm trên cánh tay chở bằng xe máy. Cô gái vào khách sạn nhận phòng, chàng thanh niên ghé quán nước vỉa hè gần đó ngồi chờ. Phòng 301, tôi đẩy cửa bước vào, cô gái đã thoát y chờ sẵn…

Sau khi phục vụ khách, nhân viên cơ sở massage M.H ra hành lang lấy sổ rồi ghi “công”.

Sau khi phục vụ khách, nhân viên cơ sở massage M.H ra hành lang lấy sổ rồi ghi “công”.

Vừa “phục vụ”, vừa cảnh giác

Tôi đến cơ sở massage T.A trên đường Nguyễn Tất Thành để kiểm chứng “lời đồn của giới chơi hoa”. Để xe dưới tầng hầm, tôi bước lên tầng trên mua vé VIP với giá 90 ngàn đồng. Lúc này, có nhóm 6 thanh niên trong tình trạng “chân thấp chân cao” bước vào. Thấy tôi chỉ lẻ loi một mình, một thanh niên trong nhóm nói: “Lẳng lặng một mình đi nếm của lạ thôi à?”. Tôi cười trừ bước vào phòng số 6 theo sự hướng dẫn của nhân viên lễ tân. Xông hơi, tắm hoa hồng xong nhưng vẫn không thấy cô nàng nào vào phục vụ, tôi mở cửa nhìn về phía hành lang. Biết khách đang “khó chịu”, chàng nhân viên lên tiếng: “Khách phòng số 6 đang đợi kìa, nhanh đi”. Nhận lệnh, cô gái trong bộ trang phục màu đỏ ngắn cũn vội vã bước đến. “Xin lỗi anh, hôm nay khách đông nên để anh phải đợi lâu. Để chuộc lỗi với anh, em hứa sẽ phục vụ hết sức chu đáo”.

 Nữ nhân viên cơ sở massage T.A chuẩn bị phục vụ khách.

Nữ nhân viên cơ sở massage T.A chuẩn bị phục vụ khách.

Dứt lời, cô gái yêu cầu tôi nằm lên chiếc ghế massage. Không cần biết khách có nhu cầu massage ở đâu, cô gái chỉ đưa tay “chọc chơi” ở những vùng nhạy cảm. Cô thỏ thẻ:

– Cho em xin chút ít niềm vui trong ngày nha anh?

– Là răng, anh không hiểu?

– Răng với môi gì anh, có muốn thư giãn chút cho vui không? Từ A tới T là 150 ngàn đồng, tới M 200 ngàn đồng.

– Anh chỉ thích “tàu nhanh” thôi.

– Ở đây chủ không cho chạy “tàu nhanh” anh ạ. Ở nơi làm cũ thì em có thể “tàu nhanh” tại chỗ cho anh nhưng khi đến đây làm em chỉ được phép “làm thêm” ở khách sạn khi quán đã hết khách thôi.

Nói rồi cô gái kéo chiếc áo dây xuống ngang bụng, bắt đầu “mát gần” cho khách theo quy định của cơ sở là chỉ đến T và M chứ không được đến Z. Kết thúc thời gian, cô gái nhét 150 ngàn đồng vào áo ngực, hôn khách cái chụt cảm ơn. Tôi cười, “Mỗi ngày nhẹ nhàng trôi qua với 10 cữ như thế này, em bỏ túi gọn 1,5 – 2 triệu đồng còn gì”. “150 ngàn đồng này cho cả 3 người đó anh: em, quản lý và bảo kê. Nhân viên đông, khách lại ít nên mỗi ngày có được 5 suất là may mắn lắm rồi…

Kỳ 2: SAU TẤM RÈM THƯA

Gọi là tiệm hớt tóc, ráy tai nhưng hầu hết nơi chúng tôi ghé lại chẳng có kéo, tông-đơ và những dụng cụ liên quan. Bởi, những cô gái đang lưu trú tại đây chỉ có “sở trường” là “xoa bóp” và lái “tàu nhanh” cho khách làng chơi. Giá của những địa điểm này rất “bình dân”, gần như chỉ một mức nhưng mỗi tiệm lại có cách “chiều” khách khác nhau. Tất cả đều diễn ra trên chiếc ghế nệm được che bởi tấm rèm mỏng.

Không “thư giãn” thì… cút!

Trang phục mát mẻ, khêu gợi, thiếu trên hở dưới đang là xu hướng chung của những “thợ” hớt tóc, gội đầu. Có nơi chủ quán sẵn sàng “trưng bày” nhiều “hàng đẹp” để mồi chài khách nhưng cũng có nơi chỉ trong “tình trạng” cửa đóng then cài, dán decal  kín mít… Tuy vậy, tất cả đều có chung mục đích là khi khách đã vào khu vực được bố trí màn rèm thì gái bán dâm giả làm nhân viên đấm bóp qua loa rồi thủ thỉ mời chào tới Z.

 "Thợ hớt tóc" quán N.N chuẩn bị phục vụ khách.

“Thợ hớt tóc” quán N.N chuẩn bị phục vụ khách.

Cuối tuần, chúng tôi thực hiện chuyến thâm nhập thực tế và điểm đầu tiên là tiệm hớt tóc N.N (đường 2-9). Khách vừa bước vào, tiếng cô gái từ phía sau vọng lên: “Đợi tí, em đang tắm!”. Ít phút sau, cô gái còn khá trẻ khoác chiếc váy mát mẻ, bước ra đon đả chào khách: “Anh thư giãn nhẹ cho vui nhé. Vào phía trong để em phục vụ”. Bỏ qua căn phòng được trang bị chiếc ghế với cặp đèn nháy bắt mắt, cô gái dẫn khách vào phía trong được trang bị chiếc ghế cũ rồi vội kéo tấm màn lại. Chuẩn bị xong, cô gái lên tiếng:

– Anh muốn được thư giãn bằng cách nào, “nhẹ” thì cho em xin 100 ngàn đồng, còn “nặng” thì 150 ngàn đồng.

– Anh đến đây chỉ để hớt tóc thôi.

Năn nỉ mãi không kéo được khách vào “cuộc chơi”, cô gái lớn tiếng: “Nếu không muốn thư giãn thì biến nhanh. Không có tiền còn đua đòi vào đây. Đồ mất nết. Đừng làm mất thời gian của bà”. Khách cầu hòa: “Tưởng hớt tóc nên anh vào, không hớt thì thôi, làm gì kinh khủng thế?”. “Biến ngay. Mày còn đứng đó lảm nhảm bà cho người xử ngay”.

Tại tiệm B.H (đường Trường Chinh, Đà Nẵng), dù để tấm bảng “Hớt tóc, gội đầu, ráy tai” nhưng trong tiệm chẳng có dụng cụ hành nghề gì ngoài chiếc ghế và tấm gương nhỏ. Nghe mùi bia rượu của khách, cô gái cất lời:

– Uống nhiều chắc mệt lắm phải không? Vào đây em xoa bóp tí là tỉnh ngay!

– Em có phép mầu có thể làm anh tỉnh nhanh chứ?

– Vào đây khắc biết!

Tấm màn được vén lên, khách và cô gái nhanh chân bước vào “thế giới riêng” trong khuôn viên chưa đầy 2m2. Cô gái thủ thỉ: “Anh mát gần hay là tới bến? Giá 100 và 200 ngàn đồng, tùy chọn”.

Chưa kịp để khách trả lời, cô gái đã cởi váy rồi “đi thẳng vào vấn đề”.

– Nóng nực quá nên em cởi cho mát. Em giúp anh khỏa thân để anh được mát mẻ nhé! Anh đến đây là đúng nơi rồi đó, em sẽ phục vụ ông anh từ A đến Z. Thấy tôi bất ngờ với âm thanh lạ phát ra từ phía sau, cô nàng cười: “Giờ mình làm giống họ nha anh”. Cũng chẳng cần để khách trả lời, cô gái leo tót lên ghế khách đang nằm…

Nhân viên quán hớt tóc B.H chuẩn bị hành nghề trên chiếc ghế cũ.

Nhân viên quán hớt tóc B.H chuẩn bị hành nghề trên chiếc ghế cũ.

Nhanh tay hơn lẹ mắt

Tối, chúng tôi ghé đến quán hớt tóc H.T trên đường Nguyễn Lương Bằng (Đà Nẵng). Do được cảnh báo trước đây là địa điểm vào thì dễ nhưng ra thì “khó” nên chúng tôi cảnh giác. Vào quán, nhìn phía sau chiếc ghế, tôi thấy có 4-5 cô gái đang đợi. Thấy khách, một cô còn khá trẻ đứng lên mở lời:

– Nhanh hay chậm anh?

– Nhanh là sao còn chậm là sao?

– Đừng có giả nai cha nội ơi! Vào đi.

– Vậy cho một vé chậm.

– Chậm thì 100 ngàn đồng anh nhé.

Cầm tiền đưa cho một cô gái ngồi gần đó, cô nàng đưa tôi vào phía trong. Theo quan sát của tôi, bên trong quán có 3 chiếc ghế nằm được che chắn bởi những tấm màn màu tối và phía sau quán là một nghĩa địa đã được di dời mồ mả. Khách được bố trí một chiếc ghế nằm đầu tiên tính từ ngoài cửa quán vào. “Cởi quần dài ra đi anh!” – cô gái nói như giục. Làm theo lời cô gái nhưng do được cảnh báo trước nên khách vẫn để chiếc quần ngay bên cạnh mình. Có lẽ thấy “khó ăn”, cô gái bảo chiếc ghế đặt ở gần vách tường, chật quá nên “điều” khách qua chiếc ghế ở giữa. Thấy khách vẫn kéo chiếc quần về phía trước mắt để dễ kiểm soát, cô gái lên tiếng: “Chiếc quần có gì trong đó mà đi đâu anh cũng kéo theo vậy?”. “Không có gì cả, chỉ có vài tờ giấy lộn thôi”. Nghe vậy, cô gái bỏ ra ngoài một lát rồi quay vào phục vụ khách.

 Nhân viên quán H.T "mát gần" cho khách.

Nhân viên quán H.T “mát gần” cho khách.

Sau khi đấm nhẹ nhàng vài cái vào chân, cô gái bảo khách nằm xấp để đấm lưng. Thấy khách dù đã nằm sấp nhưng mắt vẫn hướng về chiếc quần, cô gái vội đẩy “bầu sữa” vào giữa mặt để che tầm quan sát. Trong tích tắc, chiếc quần của khách đã không còn nằm đó nữa. Biết “đồng bọn” của cô gái đã “hành động”, khách vội đứng dậy kiểm tra. Khi biết tài sản của mình đã theo người lạ, khách bước ra và lên tiếng: “Đưa ví và điện thoại đây nhanh!”. Do chưa kịp tẩu tán, cô gái ngoài 30 tuổi đành phải đưa lại tài sản cho khách.

Khách ra ngoài lấy xe thì gặp một thanh niên chếnh choáng men say bước vào. Để cảnh báo, khách lên tiếng: “Cẩn thận nhé!” thì mấy cô gái ngồi ở phía trong quát ra: “Thằng kia, không chơi thì biến!”.

NHÓM P.VXH


Nguồn:http://cadn.com.vn/news/64_151394_muon-ne-o-duo-ng-hoa-2-.aspx

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *